Menu
Chuyện của tôi

Nhật kí của mẹ sút 5kg vì đánh vật mỗi khi cho con ăn

Bé Bim nhà tôi năm nay 3 tuổi nặng 14kg, cao 95cm, khỏe mạnh. Ai nhìn bé cũng thích, cũng yêu, khen tôi chăm con giỏi. Nhưng ít ai biết rằng, đã có một thời gian khá dài tôi cũng chật vật vì chứng biếng ăn của con. Mỗi khi đến bữa ăn, việc cho đút cho bé ăn hết bát cơm với tôi trở thành một “cuộc chiến” thực sự. Con khóc, mẹ khóc. Con sút cân mẹ cũng sút cân theo. 

Chiến trường thìa muỗng

Trước đây, vào thời kì ăn dặm, bé nhà tôi ăn cũng gọi là khá nhưng bắt đầu từ lúc 2 tuổi thì bé rất lười ăn, lười uống sữa nên chỉ nặng 8.5kg. Thương con, tôi càng chăm chỉ nấu nướng, tìm cách chế biến mới, trang trí đẹp mắt, đồ ăn tươi ngon đẹp mắt. Lúc ăn thì bật nhạc, mở ti vi, rồi cho đi rong khắp xóm nhưng tình hình vẫn không cải thiện, con thì cứ lắc đầu nguầy nguậy, miệng ngậm đến ra cả nước mà vẫn không chịu nuốt.

Có những hôm, để con ăn, cả gia đình phải vào cuộc, nào là ba giả làm “ông ngáo ộp” dọa dẫm, ông bế quanh nhà chỉ chim cò hoa lá, bà lại dỗ dành. Nói chung là cả nhà náo loạn chỉ vì muốn con ăn ngoan hơn. Vậy mà cũng vẫn mất đến 2 tiếng đồng hồ cho nửa bát cơm.

Nhiều khi, không khí trong nhà căng thẳng, không nhìn mặt nhau cũng chỉ vì lời qua tiếng lại trong cách chăm sóc con, nhà có 4 người, mỗi người một ý. Ai nghe cũng bảo “có mỗi việc cho con ăn làm gì mà khổ thế” nhưng họ đâu có là tôi, đâu có biết được việc cho một đứa bé biếng ăn ăn nó khó đến cỡ nào. Dồn mọi sức lực vào chăm con mà con cứ không chịu ăn, còi cọc mãi, thậm chí thời gian đó con chưa kịp lên cân nào thì tôi đã sút mất 5kg vì strees và mất ngủ rồi.

Cứ mỗi lần cho con ăn là một lần "đánh vật"

Nhìn con đang tuổi ăn tuổi lớn mà vì biếng ăn nên ngày càng còi cọc lòng tôi lúc nào cũng nóng như lửa đốt. Đã không ít lần tôi tự hỏi, tại sao người ta cũng nuôi con như mình, thậm chí không chăm bằng mà bé nhà họ vẫn lớn như thổi, con nhà tôi thì ngày càng còi cọc, chỉ thấy mỗi xương là xương?. Mỗi lúc tắm cho bé, nhìn cơ thể con mà tôi chỉ muốn khóc.

Rồi tự nhiên có một hôm nhân lúc rảnh rỗi, cũng muốn “xả” ra cho nhẹ người nên tôi lên một diễn đàn về mẹ và bé tâm sự tình trạng của con. Chắc do tôi kể sướt mướt, mệt mỏi quá nên nhiều mẹ thương và vào chia sẻ về các mẹo chăm con, bí kíp để con ăn ngoan hơn nên tôi bắt đầu được “khai sáng” . Ngoài ra, tôi còn cho bé đi khám dinh dưỡng. Thực sự, nhờ vào những lời giải thích của bác sĩ, những mách nước của các mẹ bỉm sữa mà tôi vỡ ra được rất nhiều thứ. Hóa ra, những điều tôi tưởng là tốt khi chăm con lại không thực sự tốt, thậm chí là phản tác dụng. Thương con nhưng vô tình lại khiến con đã biếng ăn lại càng biếng ăn hơn. Thế là tôi bắt đầu thay đổi.

“Cuộc cách mạng chống biếng ăn”

Việc đầu tiên tôi làm trong kế hoạch, tôi không ép bé ăn suốt ngày nữa – việc mà trước đây tôi làm hàng ngày. Bữa ăn được cắt giảm lại chỉ còn 3 bữa chính và một bữa phụ. Mỗi khi đi chợ, nếu có thời gian là tôi lại đưa bé đi cùng, hơi mệt cho mẹ nhưng bù lại bé được tiếp xúc với bên ngoài nên cũng vui vẻ hơn hẳn. Khi lựa chọn rau củ, tôi cũng cho bé lựa cùng rồi giải thích cho bé công dụng của chúng, bé nghe chắc cũng chẳng hiểu gì nhưng vẫn rất chăm chú và thích thú.

Đến giờ ăn, thay vì kéo dài lê thê như trước, tôi đã quy định thời gian là 30 phút và để con ngồi ghế ăn chứ không bế rong như trước. Khi đồng hồ reo hết thời gian mà con chưa ăn xong tôi cũng cho con ngừng ngay, không cố nữa. Bởi vậy, vài bữa đầu có lúc con kêu đói muốn ăn quà vặt nhưng tôi vẫn cương quyết không cho, phải đợi đến bữa sau. Có lẽ nhiều lần như thế làm con cũng ý thức được là nếu không ăn thì con sẽ đói và phải đợi bữa sau mới được ăn nên con bắt đầu ăn ngoan hơn.

Sau đó, khi con dần lớn hơn, vào bữa trưa và bữa tối tôi thường để con ăn cùng bố mẹ ông bà. Tôi cũng khuyến khích con tự xúc ăn chứ không cần người lớn bón đồng thời dạy bé cách mời người lớn ăn cơm và một số phép tắc trên bàn ăn. Tôi nghĩ rằng, cho dù bé còn bé chưa hiểu thì mình vẫn cứ nên nói để cho con ngấm dần. Hơn nữa, thay vì bảo bọc con, tôi thường đi bé ra công viên để bé thoải mái vui chơi cùng bạn bè, thiên nhiên. Dẫu mệt nhưng bé ăn ngon và ngủ ngoan hơn nhiều.

Ngoài ra, theo lời khuyên của một số mẹ cũng đã trải qua thời kì con biếng ăn, tôi bắt đầu tìm hiểu về các sản phẩm ăn ngon để giúp kích thích ăn uống và giúp con hấp thu chất dinh dưỡng tốt hơn. Mặc dù có không ít lần bị loạn thông tin về các sản phẩm ăn ngon nhưng theo kinh nghiệm đã được truyền thụ thì tôi tập trung vào những loại có thành phần như Colostrum, Taurin, L-Lysine, Canxi… vì Colostrum giúp tăng sức đề kháng cho bé, bảo vệ cơ thể chống lại các vi khuẩn có hại, cung cấp chất dinh dưỡng giúp trẻ phát triển khỏe mạnh. Còn các loại acid amin như Taurin, L-Lysine sẽ giúp trẻ ăn ngon miệng hơn. Thực lòng mà nói, các sản phẩm ăn ngon này tuy không phải là yếu tố quyết định nhưng cũng là “trợ thủ” giúp đỡ tôi nhiều trong “cuộc cách mạng chống biếng ăn” này.

Sau một thời gian, sự cố gắng của cả mẹ và con đều bắt đầu có kết quả khả quan. Con bắt đầu ăn uống kỉ luật hơn, tôi không phải nịnh nọt, quát tháo hay trao đổi điều kiện để bé ăn. Nhìn cân nặng, chiều cao của con tăng lên hàng ngày mà tôi thực sự có cảm giác mình đã trút được một gánh nặng lớn trên vai. Cảm giác chứng kiến con ăn uống ngon lành, ngoan ngoãn giống như tôi đang được tận hưởng niềm vui chiến thắng vậy, không khí gia đình cũng thoải mái hơn hẳn. Đúng là “có con mới hiểu lòng cha mẹ” và trải nghiệm trị chứng biếng ăn của con đúng là trải nghiệm để đời.

Bài viết liên quan

Điểm bán

Bình luận

  • Bình luận mặc định
  • Bình luận Facebook
  • 7fb33
    Chuyện của tôi
    Xem tất cả
    Câu hỏi thường gặp
    Xem tất cả